Sài Gòn, nơi chỉ cần có tiền và muốn giải trí, người ta sẽ luôn được đáp ứng đến tận chân tơ kẽ tóc. Tay chơi ở quận 8 nói với tôi, anh đăng ký một tài khoản trên trang web anchoi… Từ đó, anh sẽ có tất cả thông tin ban đầu về cái khoản thác loạn tại Sài Gòn, từ giá tiền, cách thức cho đến mật khẩu cưa cẩm chân dài, chân ngắn, già trẻ đủ loại.
Việc tạo một tài khoản để đăng ký làm thành viên của trang web trên là không khó. Từ thông tin được chia sẻ trên trang web được mệnh danh là nơi giao lưu của các tay chơi, Phóng viên đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Bất ngờ đầu tiên xuất hiện ở các phòng massage VIP
Bước ra ngõ là gặp cơ sở massage. Chào hỏi đầu tiên của hai người bạn gặp nhau sau nhiều năm xa cách là "Uống bia xong đi massage, nhé". Hoặc giả như "Còn thiếu mày 200 nghìn. Đi massage xong xí xóa, nha".
Muốn massage, cần phải mua tic-kê, một dạng vé vào phòng. Nhưng hiện tại, rất nhiều cơ sở massage bớt cho khách khoản tiền mua tic-kê bằng cách cử một đội ngũ nhân viên chân dài, lắm son phấn rảo dọc các quán cà phê, quán nhậu để phát vé mời cho thực khách.
Massage được phân biệt thành hai dạng, phòng thường và phòng Vip. Khách có tic-kê phòng thường, quần áo phải gửi tại quầy ký gửi của cơ sở massage, còn gọi là phòng thay đồ. Tại phòng thay đồ, khách đi tic-kê thường sẽ được phục vụ bởi đội ngũ nhân viên toàn nam, với những câu hỏi đại loại "Anh vuốt keo tóc không?". "Anh hút thuốc lá không?". "Anh để giày vào đây, anh để quần áo vào đây"… Người đi massage lần đầu, dễ bị ái ngại bởi thái độ phục vụ nhiệt tình của đội ngũ nhân viên này.
Sau khi "thoát y" tại phòng thay quần áo, khách quấn khăn che đi cái cần che, rồi bước vào phòng xông hơi. Phòng xông hơi được chia thành phòng xông khô và xông ướt. Điểm khác biệt giữa phòng xông khô và xông ướt chính là, một bên nhiều khói nóng bên còn lại ít khói nóng hơn. Hết màn xông hơi, khách được giới thiệu đến ngâm mình trong hồ thủy lực và tắm lại dưới vòi nước nóng lạnh.
Hoàn tất các màn trăng hoa lá cành này, khách được nhân viên hướng dẫn vào phòng chờ. Ở phòng chờ, khách lại tiếp tục được các nhân viên hỏi han: "Anh muốn massage chân không, tụi em phục vụ". Đương nhiên là phục vụ miễn phí, nhưng ai lại đi tiếc độ 100 nghìn tiền boa dành cho các nam nhân viên ngồi xoa chân mình từ ngón chân cho đến đùi hơn 30 phút.
Kế tiếp, khách được nhân viên thông báo đã có phòng, mời khách lên phòng. Tay quản lý bao giờ cũng đi cạnh khách, nói vừa đủ nghe "Anh có yêu cầu em nào không?". Khách rành, sẽ cho số. Nhân viên nữ massage thường xài tên giả, khách chỉ có thể nhớ số để gọi cho lần phục vụ thứ hai. Khách mới đi lần đầu, biết chơi sẽ chìa cho nhân viên phục vụ 50 nghìn, kèm theo câu: "Gọi cho anh một em xinh xinh".
Trong căn phòng có diện tích chỉ đủ để kê chiếc giường, ánh sáng đèn vàng vừa đủ, mùi nước hoa thoang thoảng, máy lạnh chạy êm ru và nhạc nhẹ vừa tai… Khách sẽ vừa trò chuyện, vừa được nữ nhân viên xoa bóp, thư giãn.
Tàn cuộc xoa bóp, khách có yêu cầu chuyện ABC gì đó, nữ nhân viên sẽ chiều lòng. Còn nếu khách không muốn, nữ nhân viên sẽ gợi ý.
Tiền boa cho nữ nhân viên luôn được mặc định, hj (hand-job - bằng tay) từ 100 cho đến 200 nghìn, bj (blow-job - bằng miệng) giá từ 200 nghìn trở lên. Còn nếu tới Z thì hơi khó, khách phải cưa cẩm hẹn nữ nhân viên sau giờ tan ca.
Đương nhiên, không phải cơ sở massage nào cũng có những cái chuẩn như tôi vừa kể. Có cơ sở massage nhân viên chỉ hj, kiên quyết không bj. Và ngược lại.
Khó chịu với cảnh phải tồng ngồng trước mặt người lạ, khách có thể chọn cho mình một phòng massage Vip
Bù lại, khách có phòng xông hơi, tủ đựng quần áo và nhiều trò vui mà khách đi phòng thường không có được.
Thiết kế phòng Vip rộng và đẹp hơn phòng thường. Thái độ phục vụ đối với khách Vip cũng tốt hơn.
Trong phòng Vip, thường khách sẽ được các nữ nhân viên… tắm sau khi xông hơi. Tắm thật, tắm trẻ con như thế nào thì khách sẽ được nữ nhân viên tắm cho y chang thế ấy.
Gần như, tất cả các phòng Vip đều có dịch vụ này. Chứ không, ai lại bỏ tiền để đi phòng Vip.
Có những cơ sở massage, vé vào phòng Vip là khoảng 350 nghìn. Còn lại, tầm 200 nghìn cho một lần làm Vip. Xét về nhan sắc, nhân viên ở phòng Vip bao giờ cũng xinh hơn nhân viên ở phòng thường. Nhớ hôm đi phòng Vip tại cơ sở massage nổi tiếng tại quận 1 để xác tín tư liệu, tôi phải giãy người lên trước màn "Anh để quần áo đây, vào bồn tắm để em thư giãn cho". Thấy tôi từ chối quyết liệt, nữ nhân viên số 16 cười bảo: "Pêđê à". Tôi im lặng, không đáp từ.
"Số 16" (tôi gọi nữ nhân viên mang số 16 thế) quê ở Sóc Trăng, lên đây làm việc đã hơn năm. "Số 16" bảo, "số 16" vừa sắm cho cha mình ở quê cái xe gắn máy hết hơn 20 triệu. Cha của "số 16" vui lắm.
"Số 16" thuê nhà ở quận 4, đến ca thì đón xe ôm sang cơ sở massage, làm xong về lại nhà trọ. "Số 16" hỏi tôi làm nghề gì, tôi trả lời: "Điều này có quan trọng không?". "Số 16" có vẻ không vui, nói: "Thì hỏi cho dễ nói chuyện". Tôi đáp: "Ừ, anh làm nghề chạy taxi. Khách muốn đi chơi, sẵn tiện mua vé cho anh luôn". "Vậy, anh hay đến đây lắm hả?", "Số 16 " hỏi tiếp. "Thi thoảng, khi nào khách cho vô thì anh vô".
"Anh toàn nói xạo. Anh mà hay vô đây, không mắc cỡ vậy đâu. Em làm, có nhiều ông khách, vừa thấy em là nhào lên như 10 năm rồi không gặp phụ nữ, chứ đâu có e thẹn như anh", lời của "số16".
"Số 16" kể thêm nhiều câu chuyện khác. Tính tôi hay buồn, nghe chuyện của "số 16" lại buồn hơn. Biết rằng, chuyện của 16 có cái tin được, có cái không nên tin. Nhưng, dẫu cho tin hay không tin đi chăng nữa, thì buồn vẫn buồn.
Tôi ghi lên phiếu số tiền boa 300 nghìn, "số16" ngạc nhiên "Cho em nhiều vậy. Có làm gì đâu mà cho nhiều vậy". "Tiền của anh đâu, tiền của khách đi taxi. Em lấy đi, tiền của thiên hạ không cần tiết kiệm".
"Số16" ấp úng, xin tôi số điện thoại. Lý do "Anh dễ thương, lâu lâu em gọi cho anh nói chuyện". "Thôi, em mà gọi thì có một người sẽ hết dễ thương". "Ai vậy anh?". "Bà xã của anh", tôi vừa đáp vừa rời khỏi phòng.
Tình thật thì rời khỏi phòng massage Vip, cảm giác được chiều chuộng cũng khiến mình cảm thấy sao sao đó. Theo lời của "số 16" thì khoản tiền boa của khách cho nữ nhân viên, chủ cơ sở giữ lại khoảng 30% tùy thuộc vào giao kèo của nữ nhân viên và chủ cơ sở trước khi bắt đầu làm. 1 ca làm của nữ nhân viên massage kéo dài từ 18 giờ cho đến sáng hôm sau. Nhân viên làm ca đêm có nhiều tiền boa hơn nhân viên làm ca ngày.
Có cơ sở massage phục vụ khách 24/24. Thậm chí, sau khi massage xong, khách mệt muốn có chỗ ngủ lại, cơ sở massage sẽ cho khách ngủ miễn phí tại chỗ.
Khách ngủ trên chiếc ghế dài rất sạch, mỗi ghế được trang bị 1 tivi màn hình khoảng 10 inch, thêm chăn, nước uống miễn phí.
Thường, các chủ cơ sở massage có những mối quan hệ với nhau khá mật thiết. Cứ khoảng 3 cho đến tối đa là 6 tháng, các chủ cơ sở massage sẽ hoán chuyển nhân viên cho nhau. Gọi đại khái là đổi đào, nhằm tạo cảm giác mới lạ cho khách quen.
Ở một vài cơ sở massage vùng ven như Thủ Đức hay quận 9, còn nhiều màn thác loạn đến đỉnh điểm khác
Quang cười ngất khi nghe xong câu chuyện tôi kể về lần đi massage Vip ấy. "Anh à, em thấy tướng anh vậy, em nghĩ anh cũng biết này biết kia dữ lắm. Hóa ra, anh nai không tả được. Anh lấy số điện thoại của thằng này, gọi cho nó xong anh muốn gì được đó". Số điện thoại Quang đưa cho tôi là của người tên Phi.
Phi nhấc máy rất nhanh, nghe tôi bảo là người nhà của Quang, Phi rất hồ hởi. "Anh cần mấy em, cứ cho em địa chỉ là em sẽ điều mấy em tới. Mà anh yêu cầu gì thì yêu cầu luôn một lần. Mắc công mấy em đến, anh không thích rồi đổi nhân viên, tốn thời gian lắm", Phi bảo.
Phi là một trong những tay điều đào có số má tại Sài Gòn. Gọi nôm na, nhân viên dưới tay Phi là những cô nàng massage tại nhà. Địa bàn hoạt động của Phi rất rộng, từ quận 1, quận 3, quận 5, quận 10, Bình Thạnh… đều có thể gọi cho Phi.
Giá của Phi đưa ra rất "chát", khoảng 1,3 triệu cho một lần cử nhân viên đến massage trong vòng 60 phút.
"Anh muốn ở nhà hay ở phòng khách sạn gì đều được. Cho em địa chỉ, em sẽ cho mấy em đến", Phi nói. "Ờ, anh cần một em. Trẻ, nhìn xinh tươi một chút. Tiền bạc thì sao em?", tôi hỏi. "Dạ, như cũ. 1,3 triệu cho 60 phút. Anh vui vẻ được 1 lần hay nhiều lần là tùy anh có dẻo miệng với em nó hay không. Sau khi xong việc, anh đưa tiền cho em nó giúp em luôn, nhé", Phi trả lời.
Đi một mình thì mắc cỡ, tôi rủ thêm Quang theo. Quang rất hào hứng… Khách sạn nằm trên đường Phan Xích Long, quận Phú Nhuận, trung tâm khách sạn tính giờ của Sài Gòn.
"Cho anh 2 phòng, tính giờ. Xíu bạn của anh tới, em nhớ cho lên", Quang nói với cô nhân viên phục vụ.
Tiếp đến, gọi cho Phi. "O.k, anh. Tối đa là 30 phút sẽ có người phục vụ hai anh".
Vào phòng nằm đợi, vừa đợi vừa hồi hộp. Nhìn điện thoại, khi cái hẹn 30 phút chưa đến thì đã có tiếng gõ cửa. Cô gái có khuôn mặt trẻ măng, mặc váy ngắn áo thun, nhìn xinh ỏn ẻn "Chào anh, anh Phi bảo em đến".
Phòng bên kia, Quang nhắn tin: "Em của anh o.k không?". "Cũng o.k", tôi hồi đáp.
Cô gái giới thiệu mình tên là Tuyết. Giới thiệu vậy biết vậy, chứ ai lại đi kiểm tra chứng minh nhân dân xem cô bảo tên thật hay tên giả. Đó là điều không quan trọng.
Tuyết nhìn tôi, đề nghị, anh muốn tắm chung hay là muốn tắm riêng. Tôi phản ứng yếu ớt, anh tắm rồi, em tắm đi. Tuyết nở nụ cười rất khó hiểu.
Từ phòng tắm trở ra, Tuyết lại hỏi: "Anh muốn vui trước hay massage trước". "Massage đi em. Hôm nay, anh rất mệt", lại trả lời rất yếu ớt.
Tuyết bôi lên lưng tôi loại dầu nóng hơi nhơn nhớt, vừa xoa bóp vừa nói những câu chuyện tào lao. Câu chuyện nào cũng gợi hướng người ta đến cảm giác của một màn hưng phấn thoáng chốc.
Tôi vừa nằm vừa suy tính cách trả lời Tuyết như thế nào khi Tuyết yêu cầu điều đã thỏa thuận với Phi. Massage xong, Tuyết gợi ý: "Vui nhé, anh". Chưa biết tính sao thì may là tôi có điện thoại.
"Việc gấp, đang rất gấp. Anh về cơ quan đây. Tiền của em anh để trong hộc tủ, em lấy giúp anh, nha", tôi mừng như chưa bao giờ được mừng.
Tuyết lấy tiền, bỏ đi không phản ứng gì. Nhắn tin lại cho Quang: "Anh về trước. Anh thanh toán luôn tiền phòng cho cả hai rồi. Gặp em sau".