Khi hoàng hôn xuống là hết ngày
Khi bình minh lên là ngày mới
Khi ta ôm ấm giấc mộng đẹp
Là lúc đôi tay níu bao điều.
Ta sợ ta từng rơi nước mắt
Bỏ mặt giữa chừng những gian nan
Chốn nào Thiên Long chưa đi hết
Bao nhiêu kinh nghiệm bấy nhiêu đấu trường
Đếm từng giây phút lưu luyến ấy
Luyện game từng năm vẫn vô danh
Vẫn biết như thế xếp là "pro"
Mà sao ta vẫn tự ti với người.
Ta biết ta nhát với Lôi đài
Bước vào nhưng chẳng khiêu chiến một ai
Không phải sợ thua mà như thế
Vì ta sợ mất tình giang hồ.
Lặng thầm trong mưa Võ Di ấy
Cướp đi nỗi sầu mình ta thôi
Tay ai ướt đẫm tanh mùi máu
Chỉ là phút chốc lỡ tay giết người.
Hứa với lòng chẳng có lần thứ hai
Nhưng đời khổ cực lắm chó pk
Tay ta màu đỏ của giọt máu
Tự hỏi tại ngươi hay tại mình.