Là khi kí ức chợt mong manh
Sương băng lạnh giá hòa nước mắt
Cần một chữ "tâm" để ray rức
Cần một bài thơ hiểu nổi lòng.
Xưa nay là thế đời chua chát
Mình ta tâm sự chốn Đôn Hoàng
Tìm về Võ Di đứng tĩnh lặng
Mồ hôi ướt đẫm qua tháng ngày.
Gửi vào ly rượu 1 chữ nhớ
Thiên Long Bát Bộ có phải mơ
Khi giết người ta tôi hững hờ
Chờ điều gì đó sắp xảy ra.
Kính Hồ thân quen những vệt máu
Vết xe đỗ của tôi vẫn trải dài
Tháng năm giang hồ đẫm màu đỏ
Vì ta sát sinh quá nặng nề.
Làm sao dừng lại ? tôi hỏi thế
Vì quá u mê máu của người
Hiểu ra 2 chữ tuyên chiến ấy
Là lúc vết thương ta khó lành.
Nỗi đau chồng chất khi người oán
Kẻ thù sau lưng ta quá nhiều
Đâm giết để rồi khắc chữ "hận"
Tìm đâu 3 chữ "thương" "nhớ" "sầu''